Hai người bọn họ ân ân ái ái trước công chúng.
Anh chàng sinh viên bị đè trên bàn cứng đờ người lại, đại khái là bị nhóm bảo tiêu mặt không biểu tình dọa sợ.
Nói chuyện cũng không có khí thế hùng hổ như vừa rồi, tiếng nói lập tức yếu đi, “Tổng, tổng giám đốc Khương, tôi không có ý này, tôi cũng không biết cô ấy là vợ ngài.”
Kỳ thật hắn ta cũng không biết Khương Nhiên là ai, nhưng, thấy lãnh đạo nhà trường tới, còn gọi hắn là tổng giám đốc Khương, chắc chắn là một nhân vật lớn, vậy nên lập tức héo.
Khương Nhiên hơi nhíu mày, ngược lại lại nhìn về phía Tô Yên, “Em chưa từng nói với người khác là em đã kết hôn?”
“Ách…”
Cô còn chưa nói gì, Khương Nhiên đã bất mãn ép sát, “Tôi làm sao mà em không nói được? Hay là làm em cảm thấy mất mặt?”
Cô mềm mại nói, “Em, em không có ý này.”
Tô Yên vô tội, bổ sung một câu, “Bọn họ không hỏi.”
Không có ai hỏi cô, làm sao cô có thể tự giới thiệu rằng mình đã kết hôn?
Tốt nghiệp cấp ba, mới đủ mười tám tuổi, đã bị người kéo đi kết hôn.
Khương Nhiên nghe thấy câu cuối cùng, thần sắc hòa hoãn hơn một chút.
Quả nhiên, vẫn không thể mặc kệ cô.
Vợ của mình thì mình bảo vệ, ai biết không để ý một lát thôi đã bị người không có mắt bắt nạt.
Vừa nghĩ xong, đôi mắt hắn hiện lên một tia sáng, nhìn về phía lãnh đạo nhà trường.
Ngày hôm sau, Tô Yên vừa đến trường, đã bị hiệu trưởng mời đi, hỏi han ân cần một lần.
Mà trên diễn đàn của trường, toàn bộ là tin tức Tô Yên và Khương Nhiên kết hôn.
Một ngày không đến, toàn trường đều biết Tô Yên đã kết hôn.
Hơn nữa ảnh của Khương Nhiên cũng được đăng lên, được các nữ sinh viên si mê.
Ngày thứ ba, Tô Yên được chủ nhiệm mời đi, lại hỏi han ân cần một lần.
Ngày thứ tư, ngày thứ năm….
Cả một tuần, bị lãnh đạo toàn trường hỏi han ân cần.
Sinh viên đại học X đều bị dọa sợ.
Thậm chí bắt đầu sôi nổi suy đoán, chẳng lẽ gia đình Tô Yên cũng không kém?
Lúc sau thậm chí có tin tức truyền ra, Tô Yên mới là cổ đông lớn nhất của trường.
Nháy mắt đã dập tắt tin tức cô ham giàu, quyến rũ Khương Nhiên.
Các nữ sinh viên sôi nổi hâm mộ ghen ghét, ngôn luận nghiêng về một phía.
Hai năm sau không ai dám tỏ tình với Tô Yên nữa, cuộc sống đại học của cô thành một truyền kỳ.
Nhưng mà chuyện này đối với cô mà nói, yên tĩnh không ít.
Chờ đến khi Tô Yên tốt nghiệp, rất ít người biết được tin tức của cô.
Tô Yên rất ít xã giao, ở trong trường ngoại trừ đi học, cơ bản không tham gia các hoạt động ngoại khóa.
Cho nên sau khi cô tốt nghiệp, thì không có tin tức.
Nhưng nghe nói hai vợ chồng rất ân ái hạnh phúc.
···················
“Ký chủ, ký chủ.”
Tô Yên sống cả đời với Khương Nhiên, khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong một không gian đen tối.
Cô mờ mịt, “Đây là đâu?”
“Ký chủ, đây là trạm không gian, mỗi lần kết thúc nhiệm vụ, linh hồn đều sẽ tới đây.”
“Ừm”, Tô Yên lên tiếng.
“Ký chủ, ngài đã có được một mảnh vỡ, hơn nữa đạt được 3 điểm thưởng.”
“Điểm thưởng? Là có ý gì?”
“Ngài có thể dùng điểm số để thêm vào dung lượng não và giá trị thể lực. Hoặc là chia một cách ngẫu nhiên. Điểm số này để nâng cao năng lực của ngài trong các thế giới sau.”
Tô Yên đã hiểu.
“Vậy, tăng hai điểm vào giá trị thể lực, một điểm vào dung lượng não.”
“Leng keng, tình trạng hiện tại của ngài
Dung lượng não: 2
Giá trị thể lực: 5″