Y không thể tưởng được tên tu sĩ nhà giàu mới nổi này không ngờ thật sự dám tăng giá, hơn nữa còn tăng giá mười ngàn linh thạch. Rõ ràng chính là chỉ vào mặt của y mà nói
“Tao cứ thêm mười ngàn linh thạch, mày làm gì được tao nào?”
– Tốt lắm, thiếu gia tôi nói chuyện từ trước tới nay đều giữ lời, ‘Thái Hồng Vũ Y’ tặng cho anh bạn đấy, hy vọng anh có thể đem nó che nắng.
Áo Kỳ Long lạnh lẽo nói, mặt của y lúc này đã âm trầm có thể nhỏ ra mực đấy.
Cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào dám vô lễ như thế đối với y, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh nhìn thấy Áo Kỳ Long cũng sẽ không dám kiêu ngạo, hiện tại không biết một tên nhà giàu mới nổi từ nơi nào đến lại dám to gan như thế.
Chẳng những Áo Kỳ Long cảm thấy tu sĩ nhà giàu mới nổi này có gan, ngay cả những tu sĩ còn lại ngồi ở phía dưới đều cho là như vậy. Có tu sĩ thậm chí đang suy đoán lai lịch của Diệp Mặc không nhỏ, nói không chừng cũng là một thiếu gia thế lực lớn, hoặc là bản thân có mâu thuẫn với Áo Kỳ Long, lúc này mới tăng giá mười ngàn.
Bằng không mà nói, hắn hoàn toàn có thể tăng giá năm mươi ngàn, thậm chí nhiều hơn, tuy rằng như vậy cũng sẽ đắc tội Áo Kỳ Long, nhưng cũng sẽ không đắc tội nhiều như vậy. Kỳ thật những tu sĩ kia không đoán sai, Diệp Mặc thật sự có mối thù không nhỏ với thương hội Ngạo Thành.
Lúc này không người nào dám tăng giá nữa, đều biết rằng ‘Thái Hồng Vũ Y’ là món đồ mà Áo Kỳ Long nhất định phải đoạt về, lúc này đặt giá không có bất kỳ ý nghĩa gì.
– Năm trăm hai mươi ngàn linh thạch lần một… Năm trăm hai mươi ngàn linh thạch lần hai…
Nữ tu chủ trì cuộc bán đấu giá kia dường như cố ý muốn Áo Kỳ Long nhục nhã, thanh âm kéo dài lại giòn tan.
– Năm trăm hai mươi ngàn linh thạch lần thứ ba.
Từ lần thứ ba hạ xuống, nữ tu kia bỗng nhiên gõ cây búa trong tay.
– Kết thúc, chúc mừng vị khách ngồi ở phòng số mười đã mua được Thái Hồng Vũ Y như mong ước…
Chính Diệp Mặc cũng hiểu nữ tu kia cố ý muốn nói như vậy, hiển nhiên nữ tu kia rất khó chịu với hành động trước đó của Áo Kỳ Long.
Diệp Mặc trong lòng chỉ cười lạnh, tuy rằng như vậy càng khiến Áo Kỳ Long tức giận hơn, làm cho Áo Kỳ Long càng thêm oán hận mình. Có thể nói nữ tu này cũng không có lòng tốt đâu, nhưng hắn không thèm để ý. Hắn vốn đã đắc tội Áo Kỳ Long, về phần đắc tội là nhiều hay ít, hắn căn bản cũng không để ý. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenfull.vn
‘Thái Hồng Vũ Y’ được đưa đến phòng riêng của Diệp Mặc. Diệp Mặc mở ra nhìn, quả nhiên là được luyện chế rất tinh xảo, hơn nữa một loại cảm giác mát mẻ tự nhiên nhè nhẹ tỏa ra. Có thể khẳng định mặc hộ giáp này lên người. Chẳng những thoải mái, hơn nữa còn rất đẹp.
Quả nhiên là một linh khí hộ giáp thượng phẩm tốt, Diệp Mặc dùng năm trăm hai mươi ngàn linh thạch đổi lấy hộ giáp này cũng rất vừa lòng.
Người duy nhất ở đây không hài lòng chính là tên Áo Kỳ Long kia rồi, hoặc là còn có nữ tu xinh đẹp nằm trong lòng của y nữa.
Nữ tu chủ trì bán đấu giá lấy ra vật phẩm đấu giá thứ ba, cô trước bày vật phẩm đấu giá ra, sau đó nói dứt khoát:
– Đây là một trận bàn cấp bốn, có công năng phòng ngự và chủ động công kích, giá khởi điểm là một trăm ngàn linh thạch bậc cao…
Những câu nói sau Diệp Mặc đã không có hứng thú nghe tiếp, tuy nhiên một trận bàn cấp bốn có thể bán ra với giá một trăm ngàn, hiển nhiên Diệp Mặc thật không ngờ đấy.
Hơn nữa Diệp Mặc cũng biết. Nếu hiện tại hắn có nguyên liệu, luyện chế trận bàn cấp bốn cũng không thành vấn đề. Trình độ trận pháp của hắn đã đạt đến trình độ đại sư trận pháp cấp năm, muốn luyện chế trận bàn cấp bốn, hiển nhiên là không có bất kỳ khó khăn nào.
Xem ra chính mình nắm vững cách luyện đan và bày trận đều là những việc tốt, khi nào có thời gian lại học luyện khí. Nói như vậy, hắn liền biến thành Nghệ sư đại toàn Tu Chân giới.
Diệp Mặc lắc lắc đầu, bất kể là trận pháp hay là luyện đan hoặc là luyện khí, luyện phù, bất luận cái gì, cũng có thể khiến một người tu sĩ nghiên cứu cả đời. Mà hắn không ngờ muốn đến học hết, đã bị ‘Tam sinh quyết’ ảnh hưởng.
Cái trận bàn kia cuối cùng được người ta mua với giá một trăm sáu mươi ngàn linh thạch. Kế tiếp đều là một số đan dược và linh khí các loại, mặc dù có mấy gốc linh thảo rất hữu dụng đối với Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc không ra tay. Dù sao linh thảo trong nhẫn của hắn cũng còn nhiều lắm, không cần mua nữa. Dưới gầm trời này thứ tốt còn nhiều mà, nếu thấy cái gì cũng mua, hắn vừa mới phát tài, cũng không nhiều tiền để tiêu khiển như vậy đâu.
Nửa ngày trôi qua rất nhanh, Diệp Mặc chỉ ra tay một lần, chính là mua ‘Thái Hồng Vũ Y’. Những món đồ bình thường Diệp Mặc không quan tâm, hắn đến đây chủ yếu là muốn mua yêu đan ‘Đề hoa thú’ cấp bảy. Hắn mơ hồ cảm giác viên yêu đan này mới có lợi đối với hắn, nhưng cụ thể nó có lợi ở chỗ nào hắn lại không biết.
Diệp Mặc vừa mới nghĩ đến đây, nữ tu kia đã nói:
– Món đồ được bán đấu giá tiếp có thể dùng kình bạo để hình dung, rất nhiều vị khách đã đoán được rồi, đúng vậy, chính là viên nội đan của yêu thú ‘Đề hoa thú’ cấp bảy…
Quả nhiên nữ tu kia vừa nói ra ‘Đề hoa thú’, tu sĩ phía dưới trở nên ồn ào hẳn. Rất nhiều người căn bản cũng không biết cái gì là ‘Đề hoa thú” hoặc là giống như Diệp Mặc, biết ‘Đề hoa thú” nhưng lại không biết yêu đan ‘Đề hoa thú’ có đặc tính gì. Bọn họ kinh ngạc, đó là bởi vì đây là yêu đan cấp bảy, một viên yêu đan cấp bảy tại hội đấu giá này hiển nhiên là vô cùng chấn động.
Diệp Mặc cũng có thể tưởng tượng ra, lúc trước khi hắn ở phường thị Nam Sơn, một viên yêu đan yêu thú cấp sáu đã có thể khiến cho phần đông tu sĩ muốn có được, chớ đừng nói chi là yêu đan yêu thú cấp bảy.
Nữ tu kia đợi hiện trường yên lặng, rồi mới lên tiếng:
– Rất nhiều người đều nghĩ đây chỉ là một viên yêu đan yêu thú cấp bảy, tôi lại muốn nói cho các vị biết, nếu các vị nghĩ như vậy, thì các vị đã sai.
Nói xong người nữ tu kia nhìn phía dưới hiện trường lặng ngắt như tờ, có chút hài lòng nói:
– Yêu đan ‘Đề hoa thú’ và những yêu đan của yêu thú khác khác nhau ở chỗ, nó có thể cho bạn hy vọng thăng cấp Nguyên Anh, nếu vị nào đã trực tiếp luyện hóa được yêu đan ‘Đề hoa thú’, vị đó nắm chắc sáu phần có thể thăng cấp Nguyên Anh…
Người nữ tu kia nói tới đây thấy phía dưới lại có người muốn nói chuyện, vội vàng lấy tay ra hiệu nói:
– Các vị bằng hữu không cần phải gấp, tôi biết các vị nghĩ rằng nếu trực tiếp luyện hóa yêu đan yêu thú, không cần nói đến yêu thú cấp bảy, chính là luyện hóa nội đan yêu thú cấp năm đều có thể, đúng không? Nếu lý luận của các vị đặt ở trên yêu đan yêu thú khác cũng thế mà thôi, nhưng ‘Đề hoa thú’ là một ngoại lệ. Nội đan ‘Đề hoa thú’ nếu gọi là yêu đan yêu thú, còn không bằng nói nó là một loại linh vật trong thiên địa.
Dừng một chút, nữ tu kia rất hài lòng với hiệu quả nói chuyện của chính mình, tiếp tục nói:
– Đương nhiên nó là yêu đan. Không phải linh quả. Nhưng lại là yêu đan duy nhất có thể được tu sĩ luyện hóa, tuy rằng yêu đan ‘Đề hoa thú’ ẩn chứa linh lực kinh người, nhưng không có tính bạo phát, rất là ôn hòa, cũng không chứa linh khí thô bạo. Hơn nữa nếu các vị có được yêu đan ‘Đề hoa thú’, lại phối hợp ‘Yên vụ chi lan’ cùng nhau luyện hóa, khả năng thăng cấp Nguyên Anh là rất lớn. Bởi vì nội đan ‘Đề hoa thú’ có thể kết hợp với dược tính bạo phát trong ‘Yên vụ chi lan’, khiến ‘Yên vụ chi lan’ càng dễ được tu sĩ hấp thu. Viên nội đan này tương đương với một viên ‘Thảo Hoàn đan” thậm chí còn ưu việt hơn so với ‘Thảo Hoàn đan’…
Một tiếng “ồ” vang lên. Mọi người phía dưới hoàn toàn chấn động, không ai nghĩ đến hội đấu giá này lại có yêu đan ‘Đề hoa thú’ cùng loại với ‘Thảo Hoàn đan’. Đây chính là yêu đan có thể làm cho tu sĩ trực tiếp thăng cấp Nguyên Anh, nếu như nói không hi vọng có được nó chính là giả dối.
Mặc dù nói nội đan cấp bảy kỳ thật đã là thứ tu sĩ Nguyên Anh thăng cấp Hư thần dùng rồi. Dùng lúc Kim Đan thăng cấp Nguyên Anh, đã là hạ cấp. Nhưng nội đan khác cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể trực tiếp luyện hóa.
Diệp Mặc cũng bị chấn động một chút, trước kia hắn không hiểu những thứ này. Nhưng bây giờ hắn rốt cục hiểu được ‘Thiên hoa đan’ thiếu dược liệu gì rồi, hóa ra là yêu đan của yêu thú ‘Đề hoa thú’ cấp bảy.
Nếu không phải nữ tu này giải thích, hắn mãi mãi cũng không thể tưởng được. Nội đan ‘Đề hoa thú’ lại chứa đựng lượng linh lực lớn như vậy, hơn nữa linh lực ôn hòa, là điểm không giống với những yêu đan khác. Mà ‘Thiên hoa đan’ của hắn không phải đang cần loại dược liệu có linh lực lớn sao? Không phải loại yêu đan này thì là cái gì?
Huống chi yêu đan ‘Đề hoa thú’ còn có thể trung hoà dược tính bạo phát của ‘Yên vụ chi lan’, mà ‘Yên vụ chi lan’ là một loại thuốc chủ yếu luyện chế ‘Thiên hoa đan’. Dùng suy luận này có thể thấy được nội đan ‘Đề hoa thú’ cũng có thể trung hoà vài loại dược liệu có dược tính bạo phát còn lại.
Cho nên Diệp Mặc rất dễ dàng liền đoán ra, nội đan ‘Đề hoa thú’ đúng là loại dược liệu hắn đang cần kia. Chủ yếu nhất chính là ‘Thiên hoa”, ‘Đề hoa’ hai cái tên này phát âm không khác nhau lắm?
Hóa ra ‘Thiên hoa đan’ mà hắn luyện chế đã thiếu mất một loại dược liệu quan trọng nhất trong năm loại dược liệu, nếu không phải là chính bản thân hắn, ‘Thiên hoa đan’ ban đầu bỏ thêm linh tinh vào, bao nhiêu tu sĩ ăn vào cũng sẽ chết hết
Hắn luyện chế cái loại ‘Thiên hoa đan’ này cũng chỉ có hắn dám ăn mà thôi, Diệp Mặc cười khổ một cái, nếu không biết loại dược liệu thứ năm thì thôi, sau khi đã biết hắn mới thấy ý nghĩ ban đầu của hắn đúng là không thực tế.
Hắn từng nghĩ, chỉ cần tìm được loại dược liệu thứ năm. Hắn liền luyện chế ra nhiều ‘Thiên hoa đan”, sau đó một bên bán ra loại đan dược này với giá cao, một bên đem cho Đàm Tiểu San mấy cô tu luyện.
Bây giờ nghĩ lại ý nghĩ của hắn quả thật buồn cười, chưa cần nói nội đan ‘Đề hoa thú’ quý báu tới mức nào, cho dù loại nội đan này không quý như vậy, dùng nội đan yêu thú cấp bảy để luyện chế ‘Thiên hoa đan” cũng thái quá. Đúng là kẻ điên mới nghĩ đến dùng loại phương pháp xa xỉ này để luyện chế ra đan dược cho tu sĩ Kim Đan sử dụng.
Nếu dùng yêu đan cấp bảy luyện chế đan dược cũng không thể khiến tu sĩ Kim Đan uống một viên thăng cấp một tầng, yêu đan cấp bảy này cũng quá hữu danh vô thực rồi.
Sở dĩ nói người này là kẻ điên, bởi vì cho dù một lọ ‘Thiên hoa đan’ nói không chừng cũng không đáng một viên nội đan ‘Đề hoa thú’. Mà một viên nội đan ‘Đề hoa thú’ có thể luyện chế một lọ ‘Thiên hoa đan” hay không vẫn là hai chuyện khác nhau.
Tuy nhiên Diệp Mặc lại thuộc loại kẻ điên này, người khác không biết luyện chế, không có nghĩa là hắn không biết luyện chế, hắn sẽ không quan tâm đến cái gì là nội đan cấp bảy hay không phải nội đan cấp bảy. Chỉ cần có tác dụng đối với thứ mà hắn đang tu luyện, cho dù phải trả một cái giá cao, hắn cũng sẽ không tiếc.
Người nữ tu chủ trì đợi hiện trường phía dưới bình ổn lại, sau đó nhìn những tu sĩ Kim Đan đang xoa tay vào nhau rất hài lòng nói:
– Yêu thú nội đan ‘Đề hoa thú’ cấp bảy được bán ra với giá khởi điểm là một triệu năm trăm ngàn linh thạch bậc cao, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm mươi ngàn, hiện tại mọi người có thể đấu giá…
Tuy rằng tất cả mọi người biết nội đan ‘Đề hoa thú’ tuyệt đối sẽ không rẻ, nhưng giá khởi điểm là một triệu năm trăm ngàn linh thạch, thì đúng là quá kinh khủng. Mọi người nhất thời trầm mặc xuống, linh thạch trên người rất nhiều người cộng lại cũng không đủ chừng đấy tiền.
Nhưng thật ra người nữ tu kia một chút cũng không vội vàng, cô cười đứng ở trên khán đài chờ người khác ra giá, cô biết, khẳng định có người sẽ đưa giá cao hơn.