Edit: Tinh Niệm
Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng.
Như thế nào cảm thấy, con rắn nhà này cùng Cổ Vương kia, hiện ra hai cái cực đoan đây?
Một đứa càng nuôi càng ngốc, trước kia dù có đi lạc, vậy cũng là có thể dựa vào một chút ký ức, đi theo người khác trở về.
Hiện tại thì sao?
Nó mới liếc mắt một cái, gì cũng không nhớ được.
Một đứa khác, càng nuôi càng thông minh, học một biết mười, cái gì cũng tinh thông.
Một đứa ngốc bạch ngọt, một đứa lạnh lùng phúc hắc.
Chênh lệch càng kéo càng lớn.
Vậy nếu có một ngày muốn bọn chúng tự lực cánh sinh, sợ là Tiểu Hồng chỉ có bị lừa thôi.
Nhưng nghĩ lại.
Ân, cũng may khi dễ không được.
Da dày thịt béo, Tiểu Hồng chỉ cần bất động một chỗ, muốn giết chết nó cũng cần phải có cái bản lĩnh đã.
Ân, cô yên tâm chút rồi.
Tô Yên cầm đuôi Tiểu Hồng, giơ giữa không trung, lắc lắc hai cái, hỏi
“Em còn nhớ rõ cái gì?”
Tiểu Hồng cẩn thận hồi tưởng một chút.
“Tê tê tê tê tê”
Hắn có nhắc tới một chỗ tên là Hoàng Thành.
Tô Yên nghe, nghi hoặc
“Là làm gì?”
“Tê tê tê tê tê”
Không biết.
“Vậy hắn đang làm cái gì?”
Tiểu Hồng suy nghĩ trong chốc lát.
“Tê tê tê tê tê”
Uống rượu.
Tô Yên
“Uống rượu?”
Tiểu Hồng gật gật đầu
“Tê tê tê tê tê”
Hắn vừa uống rượu sẽ có người cho hắn tiền.
Thông qua miêu tả thô sơ giản lược của Tiểu Hồng.
Tiểu Hoa trong đầu Tô Yên tức khắc phác họa ra một bộ cảnh tượng.
Tô Cổ tiểu đáng thương, uống rượu mà sống, uống một chén những tiểu thư nhà giàu đó liền nhét vào trong ngực hắn một chút tiền.
Đã chiếm tiện nghi, lại nhìn hắn xấu mặt.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Mỗi ngày uống say, nôn mửa không ngừng.
Thê thảm vô cùng.
Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa liền đồng tình với Tô Cổ.
“Ký chủ, chị đi xem đi?”
Tô Yên gật gật đầu.
“Ân, em có thể tìm được chỗ tên Hoàng Thành lại có thể uống rượu sao?”
Tiểu Hoa lục soát một vòng.
“Ký chủ, có một nơi là câu lạc bộ đêm Hoàng Thành, nhưng mà chỉ buổi tối mới mở cửa.”
Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng
“Hắn có phải chỉ có buổi tối mới đi hay không?”
Tiểu Hồng kinh ngạc
“Tê tê tê tê tê?”
Yên Yên thực thông minh, thế nhưng biết??
Tới buổi tối, Tô Yên tìm được quản gia, ứng lấy 1667 tệ tiền lương tháng này.
Sau đó, liền đi tới câu lạc bộ đêm kia.
Chờ tới nơi, khắp nơi nhìn lại, đều là siêu xe đón đưa.
Chỉ có Tô Yên là đi xe taxi tới.
Đi vào, cô ngồi trêи thang máy lên trêи.
Một bên hỏi trong đầu Tiểu Hoa
“Tô Cổ ở đâu?”
“Ký chủ, ở tầng 3 phòng 314.”
Tô Yên đi thang máy lên lầu 3.
Đi đi, liền nghe phía trước truyền đến giọng nói
“Là cậu?”
Tô Yên nghe được, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Triệu Tường Vi mặc quần áo phục vụ chỗ này, đeo giày cao gót, trong tay bưng một cái khay các loại rượu.
Tô Yên nhìn cô, gật gật đầu
“Ân”
Cô lên tiếng, tiếp tục đi tìm.
Triệu Tường Vi thấy như vậy, nhíu mày
“Cậu cứ trầm mê với hắn như vậy? Hắn có cái gì tốt? Cũng chỉ là một cái túi da mà thôi.”
Tô Yên sửng sốt một chút.
Có lẽ người này là hiểu lầm.
Tô Yên còn chưa nói chuyện, Triệu Tường Vi liền nhíu mày, chỉ một căn phòng
“Người cậu tìm ở 315.”
Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức nói
“Ký chủ, chị phải tin tưởng em ~~, Tô Cổ khẳng định ở 314,.”
Ân, cô ta là đang nói Hoắc Từ.
Tô Yên theo phương hướng Triệu Tường Vi chỉ.
Ân, phòng 315 ở trước mặt.
Mà ở đối diện 315, chính là 314 Tô Yên muốn tìm.
Cô mở miệng
“Cảm ơn, tôi không phải tới tìm hắn.”