“Nga…”
Trong phòng, khi Lâm Động mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, thì ánh mặt trời đã nghiêng hắt tới trên mặt của hắn, hắn mở to mắt, nhìn cả gian phòng sáng rực, đột nhiên như một con cá chép quẫy đuôi, trực tiếp từ trên giường nhảy xuống, vừa muốn nhấc chân lên bỗng nhiên có một cảm giác cực kì đau nhức từ trong cơ thể xuất hiện, thiếu chút nữa làm cho Lâm Động cong chân té lăn quay xuống đất.
“Điều này…”
Đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, khiến cho vẻ mặt của Lâm Động kinh ngạc, cái loại cảm giác này, phảng phất giống như hắn đã liều mạng rèn luyện cả một đêm vậy.
“Đây không phải là mộng chứ?”
Trong lúc bất ngờ, Lâm Động chợt nhớ ra cái gì đó, vẻ khiếp sợ hiện lên trên khuôn mặt, ngay sau đó, hắn cắn răng chống người dậy, tư thế Thông Bối Quyền cực kỳ thuần thục được triển khai, bộ dáng này của hắn tựa hồ như đã rèn luyện qua vô số lần rồi. Song, chỉ có chính bản thân hắn biết được, mới ngày hôm qua, hắn từ trong tay Lâm Khiếu đem một bộ quyền pháp này tập luyện mà thôi.
Trong phòng, thiếu niên sắc mặt chăm chú, một bộ quyền pháp kia ở trong tay cứ như ngựa quen đường cũ mà thi triển ra. Ngay sau đó, cánh tay cùng ống tay áo ma sát với nhau mang theo tiếng động bành bạch, đó chính là vang dội.
“Ba ba ba bành bạch!”
Khi bộ quyền pháp này phát ra năm âm thanh giòn vang, thân thể Lâm Động ngừng lại, trên khuôn mặt hiện đầy vẻ cổ quái, có chút khiếp sợ, có chút mừng như điên, nhưng cũng có chút hoảng sợ.
“Làm sao mà ta tu luyện nhanh như vậy được chứ?”
Lâm Động nhìn song chưởng, lẩm bẩm tự nói, hắn có thể cảm giác được, hiện tại năm tiếng vang đó có lẽ cũng không phải là cực hạn của hắn, nếu như hắn muốn …. sợ rằng đạt tới bảy tiếng vang cũng không phải việc gì khó khăn nha!
Loại tốc độ này làm cho Lâm Động cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trong Lâm Gia, đám tiểu bối tu luyện Thông Bối Quyền cũng không ít, song có thể ở độ tuổi này mà đem tu luyện đạt tới trình độ phát ra bảy tiếng vang, sợ rằng thật sự là tồn tại cực ít.
“Cuối cùng là chuyện gì xảy ra nhỉ?”
Lâm Động cau mày, trầm ngâm một lát, đột nhiên bàn tay hắn sờ lên ngực, rồi thò vào bên trong nội y lấy ra ngoài một khối Thạch Phù thần bí, đây chính là vật mà ngày hôm qua hắn lấy được từ trong sơn động kia. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nếu như nói trên người Lâm Động có bất kỳ đồ vật gì đó đáng hoài nghi, vậy thì chính là khối Thạch Phù này rồi, tuyệt đối thuộc về vị trí dẫn đầu.
“Vật này, đúng là thần kỳ như vậy sao?”
Lâm Động cầm Thạch Phù, cảm giác mát lạnh nhàn nhạt theo lòng bàn tay truyền ra, loại cảm giác mát lạnh này, tựa hồ thân thể đang đau nhức đó cũng trở nên đỡ đau hơn một chút.
Đè nén cảm xúc đang ba động trong lòng xuống, Lâm Động lại lần nữa cẩn thận đem khối Thạch Phù cất đi, trong lúc mơ hồ hắn có thể cảm giác được Thạch Phù này có chỗ bất phàm, nếu tin tức này được truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ đưa tới phiền toái không nhỏ, cho nên vật này phải tận lực không cho người thứ hai biết mới được.
Cất xong Thạch Phù, Lâm Động đẩy cửa ra, đầu tiên là tùy ý ăn một chút bữa ăn sáng mà Liễu Nghiên chuẩn bị, sau đó liền nhanh như chớp phóng tới trong sơn động kia, hiện tại thân thể của hắn đang cực kỳ đau nhức, nếu cứ tiếp tục tiến hành tu luyện kịch liệt, sẽ làm cho thân thể xuất hiện tổn thương, bất quá may mà tình huống như thế của Lâm Động đối với sự phát hiện diệu dụng Thạch Trì mà nói, cũng không coi là phiền toái gì.
Nhỏ máu tươi vào trong Thạch Trì, Lâm Động thoải mái ngâm nghê nửa giờ mới từ bên trong đứng lên, trong cơ thể không chỉ có đau nhức kia không cánh mà bay, hơn nữa trạng thái giống như đã khôi phục đến giai đoạn tốt nhất.
Sờ sờ da thịt trên thân thể, cái loại cảm giác cứng rắn này rõ ràng hơn rất nhiều, điều này làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Động hiện lên thần sắc vui mừng, dựa theo loại tốc độ này mà nói, sợ rằng nhiều lắm chừng mười ngày thời gian, hắn có thể chính thức bước vào Thối Thể đệ tứ trọng!
Từ trong Thạch Trì leo ra, Lâm Động một lần nữa đánh ra một bộ Thông Bối Quyền, lần này hắn cơ hồ là dùng hết toàn lực, không có giữ lại chút nào.
“Ba ba ba ba ba ba ba!”
Bảy tiếng vang!
Quyền rơi chưởng ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Động vì kích động quá mà ửng đỏ lên, bằng vào bảy tiếng vang này của Thông Bối Quyền, hắn đã nắm chắc, hiện tại nếu gặp lại cái tên Lâm Sơn kia, hắn tuyệt đối sẽ không như lần trước bị đánh đến nỗi không hề có lực hoàn thủ!
Kích động một lúc lâu, Lâm Động mới bình tĩnh trở lại, hắc hắc cười ngây ngô một tiếng, sau đó leo ra khỏi sơn động, một lần nữa chuẩn bị tiến hành khổ tu mỗi ngày, tuy nói hôm nay có được thần hiệu của Thạch Trì, nhưng Lâm Động cũng hiểu được một đạo lý đơn giản.
Tu luyện một đường, điều tối trọng yếu nhất chính là bản thân mình, hiệu quả của ngoại lực mặc dù có thể làm cho con đường tu luyện của ngươi thông thoáng một chút, nhưng đến tột cùng là muốn ở trên con đường tu luyện đó đi bao xa, vẫn quyết định bởi chính mình.
Vì vậy, cũng không thể bởi vì Thạch Trì mà bỏ đi sự cố gắng cùng chăm chỉ này, nói cho cùng thì đó mới là tài phú lớn nhất của Lâm Động.
…
Một ngày khổ tu, vào ban đêm, Lâm Khiếu với vẻ mặt nghiêm túc đi tới kiểm tra sự tu luyện của Lâm Động, đối với sự tu luyện của hậu nhân, hắn luôn tương đối nghiêm nghị cùng hà khắc.
Bất quá, loại nghiêm nghị này, khi nhìn thấy một bộ Thông Bối Quyền của Lâm Động đánh xuống lại phát ra ba đạo tiếng vang, cho dù là hắn cố ý giữ chặt, nhưng chân mày vẫn giãn ra, cũng biểu hiện ra trong lòng hắn rất vui mừng cùng hài lòng.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lâm Động cũng thở phào nhẹ nhõm, chợt âm thầm cười trộm, nếu như Lâm Khiếu biết hắn thật ra hiện tại đã có thể đem Thông Bối Quyền đánh ra bảy tiếng vang, vậy sắc mặt sẽ phấn khích đến bực nào?
…
Ngày hè chói chang, cả mùa hè Lâm Gia đồng lứa hậu bối đều luôn cố gắng khổ tu, bởi vì bọn họ cũng hiểu được, nửa năm sau, chính là Tộc Hội của Lâm Gia, Tộc Hội này đối với bọn hắn mà nói có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Lâm Gia cũng không phải …. là danh môn vọng tộc với thực lực cực kỳ hùng hậu, cho nên không thể nào để cho mỗi một thành viên hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, mà muốn vào trong gia tộc được bồi dưỡng linh dược cùng võ học tốt nhất, như vậy tự chính mình phải thể hiện ra sự khác biệt so với những người khác.
Mà cái gọi là Tộc Hội kia, chính là một trận thi đấu thể thao do bọn họ tổ chức, đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời bọn họ chính thức tranh tài, nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói, cũng là quyết định thành tựu của bọn họ ngày sau.
Một gia tộc chú trọng bồi dưỡng tộc nhân, làm sao có thể so với dựa vào một thân một mình tu luyện, được bồi dưỡng hẳn sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, dĩ nhiên, ngoại trừ một số tình huống đặc thù tự nhiên ra…
Bởi vì cũng là do cấp bách chuẩn bị cho Tộc Hội, vì vậy trong khoảng thời gian này cũng không có người nào tới quấy rầy Lâm Động, mà hắn thật mừng rỡ vì được thanh tĩnh, trong vòng mười ngày từ khi nhận được Thạch Phù thần bí kia, hắn cơ hồ mỗi khi trời tối sau cơn ngủ say cũng sẽ tiến vào cái không gian tối như mực, ở nơi đó, có một “Lão sư” vô cùng tuyệt vời.
Thông Bối Quyền chín tiếng vang, càng về sau càng khó luyện, đặc biệt là sau bảy tiếng vang, khó khăn kia lại càng trở nên gấp mấy lần, vì vậy cho dù Lâm Động đã khổ luyện x mười ngày thời gian, chẳng qua cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát ra chín tiếng vang, nhưng mà điều này còn phải tùy thuộc vào trạng thái, về phần cái gọi là tiếng vang thứ mười kia, hắn lại càng không có nửa điểm đầu mối nào.
Bất quá đối với lần này, Lâm Động thật cũng không cảm thấy uể oải, bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, có thể trong vòng mười ngày, đem Thông Bối Quyền tu luyện ra chín tiếng vang, cái loại tốc độ này đáng sợ đến bực nào.
Điểm này, Lâm Khiếu từ việc thường ngày kiểm tra đo lường tiến độ của Lâm Động đã bị nhìn ra, bất quá hắn chỉ có đánh ra sáu tiếng vang, đã làm Lâm Khiếu nhìn hắn bằng ánh mắt cổ quái, bởi lúc ban đầu Lâm Khiếu tu luyện Thông Bối Quyền, cũng phải hơn hai tháng, mới đạt tới trình độ phát ra sáu tiếng vang, nhưng Lâm Động, chỉ ngắn ngủn trong mười ngày liền đạt tới, cái loại tốc độ này ngay cả hắn luôn hà khắc như thế cũng không có nửa câu chê trách.
Mà ở thời điểm khổ tu Thông Bối Quyền, đối với rèn luyện thân thể, Lâm Động cũng không có đình chỉ, hơn nữa ngược lại là ỷ vào diệu dụng của Thạch Trì, Lâm Khiếu lặng lẽ bố trí đem chương trình tu luyện của hắn tăng thêm mấy lần. Kể từ đó, mặc dù mỗi lần tiến vào Thạch Trì lúc nào cũng giống như chó chết, nhưng đợi đến nửa giờ sau leo ra, lập tức tinh thần lại phấn chấn, sự đau nhức da thịt cả người toàn bộ đều tiêu tán.
Khổ tu như vậy, mặc dù khổ công, nhưng hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, ngắn ngủn chỉ mấy ngày thời gian, da thịt trên thân thể của hắn càng ngày càng có độ cứng, có đôi khi thậm chí có thể trực tiếp lấy quyền mà phá đá, hơn nữa thời điểm thi triển Thông Bối Quyền, cổ lực đạo kia cũng không ngừng tăng mạnh lên.
Dựa theo loại tốc độ này, chân chính đạt tới Thối Thể đệ tứ trọng, hẳn là rất nhanh đạt được thôi!