Thanh quang tràn ngập chân trời, uy áp kinh người bộc phát, vô số những ánh mắt chấn động nhìn vào cự long màu xanh chiếm cứ không trung, trong lòng nổi ba đào.
Phần lớn không ai ngờ được Dương Hoằng luyện hóa được tinh phách của linh thú Thượng Cổ Hổ Giao, đó chính là linh thú hung hãn xếp hạng 50 trên địa bảng Vạn Thú Lục. Thượng Cổ Hổ Giao trưởng thành, dù cho cường giả hàng đầu Thông Thiên cảnh cũng chỉ phải nhượng bộ lui bước, vậy mà Dương Hoằng lại có được tinh phách của nó?
Đám lão sinh méo mặt nhìn nhau, cảm thán lắc đầu. Tân sinh năm nay thật là quá trâu bò.
– Thượng Cổ Hổ Giao ư…
Lý Huyền Thông quan sát diễn biến, ánh mắt cũng tỏ ra kinh ngạc. Xét theo lẽ thường, với thực lực tầm thế này có thể luyện hóa được tinh phách cường hãn như Thượng Cổ Hổ Giao, phần lớn là người có gia cảnh bất tục, nếu không chỉ dựa vào kỳ ngộ thì khó mà đạt được.
Lý Huyền Thông liếc nhìn sinh vật khổng lồ chiếm cứ không trung, Dương Hoằng dùng đến tinh phách Thượng Cổ Hổ Giao, thực lực tất nhiên sẽ tăng vọt, trong đẳng cấp Dung Thiên cảnh trung kỳ khó có đối thủ, dù cho Mục Trần còn là Linh Trận sư cấp 3 cũng khó mà đánh bại được hắn.
Vậy để xem Mục Trần này sẽ đối phó cục diện khó nhằn này ra sao…
– Ha ha ha, Mục Trần! Ngươi có sát chiêu ẩn tàng, tưởng rằng ta không có hay sao?
Hổ Giao thanh thế kinh người chiếm cứ không trung, đôi mắt to lớn đỏ ngầu nhìn chằm chằm Mục Trần, cái miệng rộng dữ tợn cười nhạo, Dương Hoằng hưng phấn khi cảm nhận sức mạnh mênh mông trong cơ thể kia, hoàn toàn đủ khả năng đánh trọng thương một cường giả Dung Thiên cảnh sơ kỳ, huống chi Mục Trần chỉ mới Thần Phách cảnh hậu kỳ?
– Xem ta sẽ phá linh trận của ngươi ra sao!
Hổ Giao cười vang như sấm động, vuốt giao long khổng lồ siết lại, rồi dữ dội vồ tới hỏa ma hung ác kia.
“Đùng!”
Hai con quái vật to lớn hung hãn đánh nhau, những âm thanh nổ lớn vang vọng pha vào những tiếng sấm rền kinh thiên. Khối vẫn thạch do hỏa ma hình thành kia bị đánh đổi hướng rơi xuống, mưa lửa rơi đầy trời.
Dù vậy nó cũng đánh lui Hổ Giao khổng lồ một khoảng xa. Hổ Giao khổng lồ vẫy đuôi ổn định lại, rồi lần nữa lượn tới, cự trảo lần thứ hai đánh vào khối vẫn thạch lửa.
“Bùm! Bùm!”
Hổ Giao công kích liên hoàn, linh lực cuồng bạo cực kỳ như gió lốc quét ngang dọc, rồi nó gầm lên dữ tợn, vuốt giao long ẩn chứa linh lực màu xanh mãnh liệt đáng sợ đủ để chấn nát đỉnh núi tung một trảo cực mạnh lên hỏa ma.
– Cút!
Hổ Giao dũng mãnh quát lên, trảo phong dữ dội khiến không gian cũng uốn khúc, khối vẫn thạch lửa khổng lồ cũng bị đánh bay đi, những vết rạn xuất hiện dày đặc trên thân nó, rồi ầm ầm bạo liệt trước sự chứng kiến của hàng vạn đôi mắt.
Mưa lửa rơi đầy trời, cảnh tượng hoành tráng khiến đám khán giả ngây ngất rung động. Sau khi hóa thành Hổ Giao, sức mạnh của Dương Hoằng đã tăng lên không chỉ một bậc.
Trên đỉnh núi, Mộc Khuê tỏ ra nghiêm trọng nhìn Dương Hoằng đại triển thần uy, sức mạnh của tên kia khiến hắn cũng phải cảm thấy e ngại. Hắn ta tuy tâm cơ thâm trầm, nhưng thực lực chân chính cũng rất cường hãn.
– Mục Trần thua chắc, ngươi còn không qua giúp hắn?
Băng Thanh liếc sang Lạc Li, cất lời nhàn nhạt.
– Sau khi hóa thành Thượng Cổ Hổ Giao, thực lực Dương Hoằng ngay cả bọn ta cũng cảm thấy uy hiếp vô cùng, Mục Trần chỉ dựa vào linh trận làm sao có thể chống đỡ nổi.
Lạc Li khẽ cười, ánh mắt khẽ nhìn bóng người gầy gầy trên cao kia:
– Hắn không dễ bại như vậy….
Băng Thanh trừng mắt nhíu mày, hẳn nhiên không hiểu được vì sao Lạc Li lại có lòng tin lớn như thế. Đối với Mục Trần mà nói, tình hình hiện tại không một chút khả quan.
– Vậy thì ta cũng đợi xem, hắn sẽ xoay chuyển cục diện ra sao đây.
Băng Thanh ngẩng lên cười, nhìn không trung, hiển nhiên nàng không tin Mục Trần như Lạc Li.
– Ha ha ha!
Trên bầu trời, Thượng Cổ Hổ Giao đắc ý cười to. Linh trận công kích của Mục Trần đã bị hắn cường hành đánh bại, lúc này thượng phong hạ phong của trận đánh không cần phải nói nữa.
– Xong linh trận, bây giờ nên tới lượt ngươi!
Đôi mắt đỏ ngầu khóa chặt Mục Trần, hắn không cần vội vã đánh bại đối thủ, mà đang hưởng thụ khoái cảm giày vò kẻ thù dưới chân hắn.
“Xoẹt!”
Thanh quang đột ngột tràn ngập thân thể Hổ Giao, cuồng phong đột ngột nổi lên, Hổ Giao quất đuôi, tiếng sấm rền từng trận trên cao, ngay lập tức khán giả chỉ kịp thấy nó xuất hiện phía trên Mục Trần, cái bóng khổng lồ che khuất đối phương.
– Lăn xuống núi đi!
Vuốt rồng vươn ra, linh lực điên cuồng tàn phá tứ tung, cự trảo khổng lồ xé rách thiên không, sức mạnh đáng sợ vồ tới Mục Trần.
Hổ Giao công kích như sấm đánh, thanh quang lướt qua không khí cũng bị đẩy đi mất, hình thành một vùng chân không. Đám khán giả bên ngoài nín thở căng mắt ra nhìn, Mặc Lĩnh dưới núi mặt tái mét, dù khoảng cách xa như thế nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự khủng bố không thể chống đỡ của một kích cường hãn kia.
Công kích đó chỉ e là thừa sức miểu sát cường giả Dung Thiên cảnh sơ kỳ ngay tức khắc!
Mục Trần yên lặng nhìn vuốt rồng khổng lồ đang chụp tới, hai bàn tay vẫn nắm chặt, thình lình có một tia hắc viêm kỳ dị từ đôi mắt chui ra. Linh lực hắc ám bao phủ thân thể cũng bắt đầu xuất hiện hắc viêm một cách lặng lẽ.
Đôi mắt đen láy nay càng thêm thâm thúy.
Trên bầu trời, Chúc Thiên trưởng lão vẫn chú ý quan sát chiến trường, thần sắc đột ngột nghiêm túc, khẽ nhìn qua hai vị trưởng lão bên cạnh, cả ba đều tỏ ra kinh nghi bất định.
Vì lúc này bọn họ nhận thấy một dao động lực lượng đặc biệt, nó mơ hồ có vẻ khác với tình trạng thúc giục tinh phách linh thú một chút.
Vì dao động lực lượng này có linh tính và sinh mệnh.
“Ầm!”
Vuốt rồng ngang nhiên đánh lên cơ thể Mục Trần trong những tiếng hô vang sợ hãi của đám khán giả bên ngoài.
“Uỳnh!”
Không trung rung chuyển, linh lực màu xanh cuồng bạo khuếch tán lan đi thật xa tràn ngập chân trời.
Công kích kia đã đánh trúng Mục Trần.
Diệp Khinh Linh, Chu Linh biến sắc, mặt lúc trắng lúc xanh. Họ đã không còn mong Mục Trần có thể chiến thắng, chỉ còn cầu cho hắn không bị thương quá nặng, toàn mạng trở về, sau này còn cơ hội lật ngược tình thế.
– Ủa? Sao Mục ca lại không bị đánh bay xuống?
Mặc Lĩnh đột nhiên cất tiếng mờ mịt hỏi, gương mặt ngạc nhiên nhìn lên không trung.
Diệp Khinh Linh cũng đột ngột ngẩn ra, có chút kinh ngạc quay lên nhìn trên trời kia. Đúng a! Lẽ ra khi Mục Trần trúng đòn như thế hẳn phải bị công kích kia đánh rớt xuống như sung mới phải…
Ý nghĩ đó như dịch bệnh lan tràn nhanh chóng trong đám đông khán giả, không ít người cũng tỏ vẻ khó hiểu dõi mắt nhìn không trung, thanh quang linh lực tàn phá tứ tung bắt đầu tan biến.
Thanh quang tiếu tán, thứ đập vào mắt mọi người đầu tiên chính là vuốt rồng. Nhưng nhìn kỹ lại, trong vuốt dường như tràn ngập hắc ám, vô số những con mắt tròn lên co lại.
Ngay chỗ vuốt rồng khổng lồ, có một luồng hắc ám to chừng mười trượng, hắc viêm thiêu đốt hừng hực. Dường như hắc viêm đanh hình thành một đôi cánh lửa đen. Đôi cánh đó vừa vặn khép lại che kín thân thể Mục Trần, bảo vệ hoàn hảo, mạnh mẽ ngăn cản công kích cường thế của Dương Hoằng.
– Sao có thể…..
Đám đông khán giả thì thào khó tin, trong lòng chấn động nghi hoặc. Bọn họ thật không thể lý giải được vì sao một Thần Phách cảnh hậu kỳ lại liên tiếp đối chiến chống đỡ những công kích toàn lực của đối thủ Dung Thiên cảnh trung kỳ.
– Tại sao lại như vậy?
Mối nghi hoặc giống hệt cũng chui vào lòng Dương Hoằng, nhìn đôi cánh lửa đen to lớn dưới kia, mắt hắn càng thêm đỏ ngầu.
Cảm giác cứ đang hưng phấn thì bị chặn lại, quả thật khó có thể bình tĩnh nổi.
Hắn vốn đã phải nghiền nát Mục Trần, chà đạp tên kia dưới chân mới phải!
“Grào!”
Hổ Giao gầm lên, vuốt rồng lại gào thét vồ tới, điên cuồng công kích.
Hắc viêm bao phủ thân thể Mục Trần, hắc viêm dực tung cánh, ngay tức thì để lại vô số tàn ảnh, còn bản thể đã chạy xa cả cây số.
Hắc viêm thiêu đốt đôi mắt Mục Trần, hờ hững nhìn Hổ Giao điên cuồng tiến, hai tay kết ấn, biến ảo liên tục.
“Kwoork!”
Tiếng hót lanh lảnh trong suốt đột ngột vang lên trong không gian, ngay lập tức khiến mọi người nhận thấy rõ linh khí thiên địa bạo động mãnh liệt.
Mà nguồn gốc bạo động chính là chỗ Mục Trần!
– Đó là cái gì?
Có người kinh ngạc cất tiếng, mọi người nhìn lại, chỉ thấy sau lưng Mục Trần, linh lực hắc ám như làn khói đặc cuồn cuộn dâng lên, hắc ám bao trùm không trung, hóa thành một con chim đen thần bí khổng lồ cả nghìn trượng.
Con chim ưỡn ngực vỗ cánh, thiên không cũng trở nên u ám, hắc viêm ngập trời cuồn cuộn bốc lên, cảnh tượng đáng sợ khiến mọi người đều phải kinh hãi.
– Loại dao động này…
Trên bầu trời, sắc mặt Chúc Thiên trưởng lão lúc này càng thêm nghiêm trọng, hắn và hai trưởng lão kia đều tỏ ra chấn động.
Mục Trần không ngờ lại luyện hóa tinh phách Cửu U Tước?