Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 67: Đỉnh cao Ma giới (2)



Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Đại hán lại hung thần ác sát hỏi cô người này nhặt được ở chỗ nào, y vào đây bằng cách nào, Sơ Tranh dựa theo ký ức của nguyên chủ trả lời.

Đại hán cũng chỉ cho là vận khí của cô tốt, vừa vặn gặp được, cảnh cáo Sơ Tranh một phen, sau đó mang theo Lâm Thần rời đi.

Sơ Tranh giật giật quần áo bẩn thỉu trên người, thế giới này…

Trong Ma thành, Ma tộc có tu vi cao cũng không ít, nhưng những Ma tộc này đều ở trung tâm Ma thành, còn vị trí hiện tại của nguyên chủ là ở ngoài Ma thành, không thể tiếp xúc với những người kia được.

Theo như dưỡng phụ của nguyên chủ nói, thì Ma thành này cực kì lớn.

Đi từ ngoại thành đến nội thành phải mất một tháng, từ nội thành đến trung tâm thành cũng hơn một tháng nữa.

Nếu như dựa theo cách phân chia thành trấn thông thường, vị trí của nguyên chủ lúc này, đại khái chính là một cái thôn nhỏ…

Ở rất gần biên giới của chủng loại kia.

Như vậy vấn đề ở đây là, đây là một cái thế giới dựa vào vũ lực để nói chuyện, thế thì làm sao mà phá sản?

【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tiểu tỷ tỷ trong vòng một canh giờ, tiêu hết năm cái ma tinh. 】

Suy nghĩ của Sơ Tranh vừa dứt, thì thanh âm của Vương Giả liền vang lên.

【 Mời tiểu tỷ tỷ đi lên phía trước mười bước, ma tinh đã đưa đến. 】

Sơ Tranh: “…”

【… 】 Vương Giả đắc ý khoe khoang, Vương Giả quả nhiên vẫn là Vương Giả của cô!

Sơ Tranh dựa theo lời Vương Giả nói, đi lên phía trước mười bước, ở góc tường bên trong đống lộn xộn tìm ra một cái túi nhỏ.

Cái túi chế tác tinh tế, phía trên vẽ những đồ đằng Sơ Tranh không hiểu, cũng không giống một số đồ đằng của thế giới này ở trong trí nhớ nguyên chủ.

Cái túi này không thuộc về thế giới này.

Đó chính là Vương bát đản…

【 Tiểu tỷ tỷ, sau này ma tinh ta sẽ trực tiếp đưa đến trong này, đừng làm mất nha ~ 】

Cái túi rất nhẹ, cảm giác như không có gì bên trong.

Sơ Tranh mở túi ra, bên trong lại có mấy cục đá đen như mực, đây là ma tinh? Dáng dấp cũng quá khó coi!

“Đây là cái gì?” Sơ Tranh hỏi chính là cái túi.

【 Túi không gian, túi trữ vật không gian, dù sao cũng là thứ có thể chứa đựng vật phẩm… Ừ, tiểu tỷ tỷ thích gọi nó cái gì, thì nó chính là cái đó đi. 】 Vương Giả giòn tan nói.

“Nó là của ta?” Sơ Tranh ước lượng thứ trong tay, nó nhẹ đến giống như không có trọng lượng, bỏ đồ vật vào rất thuận tiện.

【 Không phải a, ở một số vị diện, ta sẽ cung cấp đạo cụ cho tiểu tỷ tỷ, nếu như tiểu tỷ tỷ muốn có nó, thì có thể dùng thẻ người tốt để đổi, mười cái thẻ người tốt là được rồi. 】

Sơ Tranh hơi híp mắt, nhiệt độ bốn phía như đang giảm xuống: “Mười cái?”

Vương bát đản sao mi không đi ăn cướp đi, một vị diện mới được một tấm thẻ người tốt.

Bây giờ còn muốn 10 tấm thẻ người tốt để đổi, mi xem thẻ người tốt là rau cải trắng, đi trên đường là có thể tùy tiện nhặt được à!

【 Tiểu tỷ tỷ… 】 Có cảm giác tiểu tỷ tỷ lúc này thật hung dữ.

“Cho mi nói lại một lần, mấy tấm.” Sơ Tranh vuốt vuốt túi không gian.

【… 】 Vốn chính là mười tấm nha, ta cũng không phải đang nói lung tung! Hung dữ với ta làm gì! 【 Năm tấm! 】

“Mấy tấm?” Thanh âm Sơ Tranh băng lãnh, lưu chuyển trong căn phòng rách nát, không hiểu sao lại tăng thêm mấy phần tĩnh mịch.

【… 】 Không thể thấp hơn! 【 Năm tấm! 】

Vương Giả giữ lại chút quật cường cuối cùng.

Sơ Tranh trầm mặc lật xem túi không gian, Vương Giả đến thở mạnh cũng không dám, không biết tiểu tỷ tỷ nhà nó muốn làm gì, chỉ hi vọng cô không làm chuyện xấu, cùng lắm thì nó hạ giá xuống ba tấm thẻ người tốt…

Ngay lúc Vương Giả đang thấp thỏm, nó đột nhiên trông thấy trước mặt Sơ Tranh xuất hiện giao diện trói định túi không gian.

【!!! 】

Ánh sáng phát ra từ đồ đằng trên túi không gian, chiếu sáng toàn bộ không gian nhỏ, trước mặt Sơ Tranh xuất hiện lựa chọn có trói định túi không gian không, cô thử nhấn vào đồng ý.

Túi không gian lập tức biến mất trước mặt cô, Sơ Tranh lật tay, bên trên vị trí cánh tay một chút, xuất hiện đồ đằng của túi không gian.

Toàn thân đen nhánh, cổ xưa mà thần bí.

“Hiện tại nó là của ta.” Sơ Tranh lạnh lùng giơ tay lên đong đưa.

【… 】 Tiểu tỷ tỷ là ma quỷ sao!?

Không đúng, sao cô phát động được cơ chế trói định của túi không gian?

Cái này không khoa học!!

Cái này không bình thường!

Nhất định là BUG!

Vương Giả cẩn thận nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, vài giây sau nội tâm liền sụp đổ, là tên dở hơi nào thiết kế ra việc dùng máu để phát động cơ chế trói định chứ!!

Tại sao phải dùng phương pháp khuôn sáo cũ rích kia!

Tiểu tỷ tỷ thông minh như vậy, lại ở cái vị diện kiểu này, chắc chắn sẽ nghĩ ra rồi làm thử!

Sơ Tranh đi ra khỏi căn nhà nhỏ, Ma thành không có ánh nắng, trên đỉnh đầu một mảnh tối tăm mờ mịt, lộ ra chút áp lực

Bên ngoài có mấy căn nhà nhỏ san sát nối tiếp nhau, cùng với căn nhà nhỏ kia của cô không khác biệt lắm, chỉ tốt hơn một chút mà thôi.

Trong các tiểu quán nhỏ bé trưng bày một ít đồ vật.

Bên ngoài thành chỉ có thể lấy vật đổi vật, một viên ma tinh đủ cho một nhà ba người Ma tộc ăn một năm, bọn họ không có loại vật này.

Ở cái chỗ này mà tiêu hết năm ma tinh… Chắc chắn sẽ tạo ra chấn động lớn!

Chấn động có nghĩa là phiền phức, phiền phức có nghĩa là sẽ dẫn rất nhiều người tới… A, không đúng, là rất nhiều ma.

Nghĩ đến cảnh mình bị vây quanh, mặt mũi Sơ Tranh đều viết đầy hai chữ phiền phức.

Sơ Tranh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Vương bát đản, ta có thể xử lý những người tìm ta gây phiền phức không?”

Thế giới này cũng không phải xã hội pháp trị!

Đây là thế giới mà cá lớn nuốt cá bé, cô không động thủ thì người khác cũng sẽ động thủ!

【… 】 Vương Giả trầm mặc một hồi: 【 Những người không liên quan đến nhiệm vụ chính tuyến, nếu như khiêu khích cô, thì cô có thể xử lý, nhưng không được lạm sát người vô tội! 】

Mặt Sơ Tranh lạnh lùng: “Ta rảnh rỗi vậy à?”

【… 】 Không có.

Tiểu tỷ tỷ muốn làm rơi bọn họ, hoàn toàn là vì ngăn chặn phiền phức.

Một tiểu tỷ tỷ chỉ vì tránh phiền phức mà tùy thời muốn làm rơi người khác như thế này, nó tuyệt đối không muốn có.

“Đồ tể, hôm nay sao sớm như vậy ngươi đã đóng cửa rồi!”

“Mắc mớ gì tới ngươi, mau mau cút!”

“Ta đến đổi…”

“Đổi cái gì mà đổi, không đổi, cút nhanh lên!”

Sơ Tranh nhìn về nơi âm thanh truyền đến, chính là đại hán trước đó đạp hư cửa nhà cô, đang hung thần ác sát đuổi người.

Lâm Thần rơi vào tay hắn, phỏng chừng sẽ không có kết cục tử tế.

Nhưng hiện tại cô không có thời gian đi quan tâm Lâm Thần, trước tiên cô phải tìm một nơi để tiêu hết năm cái ma tinh này đã.

Ma tinh chia làm hai loại, một loại có được từ trong cơ thể Ma thú.

Ma thú sinh sống ở bên ngoài Ma thành, nhưng Ma thú có được ma tinh đều cực kì khó giết.

Còn có một loại quặng ma tinh, loại quặng này bị những Ma tộc có thực lực trong Ma thành khống chế, Ma tộc thông thường căn bản không có cơ hội tiếp xúc.

Tác dụng của ma tinh là có thể hấp thu, Ma tộc tu luyện nhất định phải tiêu hao vật phẩm, nó cũng chính là tiền tệ lưu động của Ma thành.

Chỗ này của Sơ Tranh, người tu luyện không tính là nhiều…

Sơ Tranh nhìn tiểu viện trước mặt so với bốn phía tốt hơn không ít, tiến lên gõ cửa.

“Dã nha đầu, ngươi đứng trước cửa nhà Mạc ca ca làm gì!?”

Sơ Tranh còn chưa gõ, bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng nói.

Tiểu viện sát vách mở ra, một nữ tử dáng dấp coi như thanh tú, chống nạnh đứng trước cửa, ghét bỏ trừng mắt nhìn cô.

Sơ Tranh bình tĩnh trả lời nàng ta: “Gõ cửa.”

“Phi, một dã nha đầu như ngươi tìm Mạc ca ca làm gì! Ngươi cũng không tự nhìn xem mình có bộ dáng gì, còn mơ tưởng cùng Mạc ca ca lôi kéo làm quen, cút nhanh lên!” Giọng nói của nữ tử lộ ra nồng đậm khinh thường.

Sơ Tranh: “…”

Ai muốn cùng Mạc ca ca của nàng ta làm quen, cô chỉ muốn phá của thôi mà!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.